1. Hãy cố gắng liên kết, đứng chung với nhau trong một mặt trận, và đưa ra một khẩu hiệu chung. Khẩu hiệu có thể là: «BẦU CHO CHÚNG TÔI, BẦU CHO MỘT SỰ THAY ĐỔI». Nếu có thể, hãy đưa ra một thông điệp chung với các con số thực tế về sự yếu kém của đảng cầm quyền và các đề xuất giải quyết khả dĩ. Đứng chung với nhau giúp cho tiếng nói có được nhiều ảnh hưởng hơn.
Hội An. Nguồn: Internet. |
2. Trong tất cả các ứng cử viên ra ứng cử, hãy chọn cho mình một người lãnh đạo đại diện về tinh thần. Có được một người đại diện đủ uy tín và tầm vóc sẽ giúp cả nhóm có được nhiều uy tín hơn.
3. Các ứng cử viên ở một khu vực, chẳng hạn trong cùng một tỉnh/thành phố, nên liên kết thành một nhóm và đưa ra chương trình hành động theo nhóm thay vì từng cá nhân riêng lẽ. Tiếng nói của một nhóm bao giờ cũng lớn hơn tiếng nói của mỗi cá nhân.
4. Hãy tìm hiểu nhóm ứng cử viên đối phương được Đảng cử ra ở đơn vị bầu cử của nhóm mình. Xem kỹ tiểu sử và thành tích quản lý của họ. Hãy xoáy vào các điểm yếu của họ, đảng của họ, và nâng uy tín của nhóm mình lên.
5. Hãy tỏ ra chuyên nghiệp trong thể hiện.
• Chọn một ảnh đại diện trên facebook dễ nhìn.
• Giữ gìn mức phát ngôn lịch sự; dẫu biết rằng đảng cầm quyền đã chỉ đem lại sự lụn bại cho quốc gia, nhưng khi dùng những ngôn từ nhẹ nhàng để chê trách không những giúp người nghe nhận thức được vấn đề mà còn giúp nâng uy tín của mình lên.
• Đối với cách tiếp cận vấn đề khi tranh cử, thay vì chỉ nói rằng «để xem dân chủ đến thế là cùng», hãy thể hiện mình là những người làm chính trị nghiêm túc và có viễn kiến.
• Hãy tự tin về những điều mình có thể đạt được khi ra tranh cử dù có thể bị loại: đó là giúp người dân hiểu biết hơn về chính trị và dân chủ, đánh thức tinh thần trách nhiệm của mỗi công dân đối với vận mệnh của tổ quốc, thay vì buông xuôi phó thác trách nhiệm cho một nhóm nhỏ lãnh đạo Đảng Cộng sản. Nhưng quan trọng hơn là chỉ ra một con đường: bằng cách thúc đẩy bầu cử tự do hòa bình, và nếu thành công, chúng ta có thể thay đổi chính trị.
6. Có nhiều điều mà một người làm chính trị nghiêm túc và có viễn kiến phải thể hiện: phải cho người ta thấy được mình ra ứng cử nhằm mục đích gì, những điều mình có thể làm được nếu được chọn vào vị trí nghị sỹ, những điều khó khăn trên con đường đi, những thắng lợi và mục tiêu có thể đạt được, những thay đổi cần phải có trong tương lai, một phác thảo về các mục tiêu mà một quốc gia cần có, và những sự hỗ trợ cần có ở hiện tại.
7. Nên lập một ban tư vấn lo các vấn đề về luật bầu cử và chiến lược vận động cho một mặt trận các ứng cử viên tự do.
8. Hãy chọn những chủ đề liên quan thiết thực đến nhân dân để vận động. Chia chủ đề làm hai nhóm: một nhóm ở tầm mức quốc gia và một nhóm ở tầm mức địa phương. Tùy nhóm bầu cử mà kết hợp cả hai chủ đề. Những chủ đề ở tầm mức quốc gia gồm sự suy thoái của kinh tế, giáo dục, y tế, an ninh xã hội, an ninh quốc phòng, tham nhũng. Những vấn đề ở tầm mức địa phương là những vấn đề hay dự án nổi cộm, mang tính vi mô, đáng chú ý, liên quan đến các chủ đề trên.
9. Hãy tích cực kiếm tìm những đồng minh ủng hộ ngay trong Đảng Cộng sản. Đó là những đảng viên tiến bộ, những trí thức có ảnh hưởng, họ có thể không ra ứng cử, nhưng những tiếng nói của họ giúp cho sự chính danh và uy tín của mặt trận các ứng cử viên ứng cử tự do.
10. Con đường để đến một thể chế dân chủ tất phải bước qua các cuộc bầu cử tự do. Hãy nói với những người còn lưỡng lự khi ra ứng cử hay ủng hộ các ứng cử viên tự do rằng đây là những bước đi tập tễnh đầu tiên của một quá trình dân chủ hóa hòa bình. Và những đứa trẻ không bao giờ biết đi nếu cả đời chỉ dám bò và đợi.
Chúng ta đang đứng ở một khúc quanh của lịch sử, thay vì đứng lặng nhìn lịch sử trôi qua, hãy là một phần của sự thay đổi.
Nguyễn Huy Vũ
Minneapolis, 10.2.2016