Mình có nhiều người quen. Họ rất sùng bái chủ nghĩa cộng sản và các lãnh tụ cộng sản. Không phải họ ít học. Vì họ du học ở Tây phương và nhiều người có bằng tiến sỹ nghiêm chỉnh. Cũng không phải họ ít đi, vì họ học ở châu Âu và cả Mỹ, hàng năm đi du học và du lịch khắp nơi. Với họ, chủ nghĩa cộng sản luôn đúng và những người lãnh tụ, nhất là đời trước, luôn đúng. Ai mà cãi lại họ khi cho rằng các lãnh tụ cộng sản gây bao tai họa chết người cho dân tộc thì họ cãi lại rằng các lãnh tụ tư bản cũng gây chết người trong các chiến tranh.
Chỉ có một điều lạ là dù cho ủng hộ cộng sản và không ưa phương Tây, nhưng tất cả họ không ai chọn sang các nước cộng sản như Triều Tiên, Cu Ba hay Trung Quốc học cả. Họ chọn sang Mỹ, châu Âu hay Úc. Và học xong, họ xin ở lại luôn các nước này, chứ không về định cư ở Việt Nam hay các nước cộng sản khác. Thật ngạc nhiên. Họ ủng hộ chủ nghĩa cộng sản bằng miệng và chọn học và sống ở nước theo chủ nghĩa tư bản bằng cái bụng và cái đầu. Có điều là họ ít khi đặt câu hỏi tại sao chủ nghĩa tư bản thành công và được nhiều người chọn lựa, ít ra là so với chủ nghĩa cộng sản.
Già có và trẻ có. Một kinh nghiệm là đừng phê bình chủ nghĩa cộng sản và các lãnh tụ trước mặt họ hay cố gắng thay đổi quan điểm của họ. Vì nó là vô ích.
Cho đến nay tôi không hiểu tại sao họ lại nghĩ vậy và có thực là trong đầu họ vẫn còn tin chủ nghĩa cộng sản là một chủ nghĩa đúng. Đã sang năm 2016 rồi, và tôi nghĩ đây quả thực là một đề tài xã hội học hoặc thần kinh học đáng để nghiên cứu nghiêm túc.
Chỉ có một điều lạ là dù cho ủng hộ cộng sản và không ưa phương Tây, nhưng tất cả họ không ai chọn sang các nước cộng sản như Triều Tiên, Cu Ba hay Trung Quốc học cả. Họ chọn sang Mỹ, châu Âu hay Úc. Và học xong, họ xin ở lại luôn các nước này, chứ không về định cư ở Việt Nam hay các nước cộng sản khác. Thật ngạc nhiên. Họ ủng hộ chủ nghĩa cộng sản bằng miệng và chọn học và sống ở nước theo chủ nghĩa tư bản bằng cái bụng và cái đầu. Có điều là họ ít khi đặt câu hỏi tại sao chủ nghĩa tư bản thành công và được nhiều người chọn lựa, ít ra là so với chủ nghĩa cộng sản.
Già có và trẻ có. Một kinh nghiệm là đừng phê bình chủ nghĩa cộng sản và các lãnh tụ trước mặt họ hay cố gắng thay đổi quan điểm của họ. Vì nó là vô ích.
Cho đến nay tôi không hiểu tại sao họ lại nghĩ vậy và có thực là trong đầu họ vẫn còn tin chủ nghĩa cộng sản là một chủ nghĩa đúng. Đã sang năm 2016 rồi, và tôi nghĩ đây quả thực là một đề tài xã hội học hoặc thần kinh học đáng để nghiên cứu nghiêm túc.
OL, 2.9.2016