Cuối cùng thì cuộc bầu cử tổng thống Mỹ cũng kết thúc. Người thua gọi điện chúc mừng người thắng, hứa sẽ cùng người thắng dựng xây quê nhà. Người thắng ngợi khen người thua đã có một cuộc tranh cử ngoan cường và về những nỗ lực to lớn đóng góp cho quê hương, để rồi tự cam kết sẽ đại diện cho tất cả những đồng bào. Tất cả là những giá trị Mỹ, những giá trị mà nhiều người Việt bao đời nay vẫn nhớ và vẫn mơ. Những giá trị của dân chủ, tôn trọng, bao dung, và đặt quyền lợi của tổ quốc lên trên hết.
Xem chuyện xứ người để rồi sau những thời khắc sôi động, quay trở lại đối diện với thực trạng của quê mình. Cũng bởi người mình đôi khi dùng những tiêu chuẩn chẳng giống ai. Như những người lính Việt Nam Cộng Hòa năm xưa mơ giấc mơ của cuộc nội chiến Mỹ rằng khi buông súng sẽ được kẻ thù của mình xem như đồng bào, trân trọng và hòa giải. Niềm tin đem gửi đi để rồi nhận lại những tù đày, bỏ đói, giết chóc, và hạ nhục. Như những người lính miền Bắc mơ giấc mơ giải phóng miền Nam khỏi áp bức của đế quốc Mỹ để rồi sau đó lại ngậm ngùi chính mình là người được giải phóng. Như những thanh niên và trí thức thiên tả nhiệt tình mơ giấc mơ xã hội chủ nghĩa nơi mọi người ai cũng công bằng, làm theo năng lực hưởng theo nhu cầu để rồi vỡ mộng ra rằng nền kinh tế chỉ đủ cung cấp rau muống cho nhân dân và ước mơ rằng mỗi người mỗi ngày được thêm một thìa mỡ để có thể chiên rau. Những ước mơ cao đẹp và những thực tại đói hèn.
Việt Nam hôm nay đã tiến một bước xa hơn, một cách trung bình người dân không còn mơ giấc mơ thìa mỡ như những năm nào. Nhưng còn đó những giấc mơ khác, mơ người Việt Nam một ngày nào đó ra xứ người cũng tự hào vì sự giàu có và văn minh của quê hương, và vì sự đóng góp của quê nhà cho hòa bình và phát triển của thế giới.
Đó là những giấc mơ chung, mơ lớn. Những giấc mơ nhỏ hơn của những con người ở phía dưới của xã hội đôi khi chỉ đơn giản là được bình yên sống vừa đủ với những lo toan. Với những ngư dân ở Hà Tĩnh, Quảng Bình, nơi biển chết, giấc mơ đôi khi chỉ giản đơn là Formosa ngưng hoạt động và một ngày nào đó biển sạch lại. Với những ngư dân ở Cà Ná, Bình Thuận, đó cũng chỉ là giấc mơ biển được giữ sạch để họ sống cuộc đời bình yên với biển cả như bao thế hệ cha ông.
Những ước mơ, dù nhỏ nhoi, sẽ chỉ là những mơ ước nếu không ai hành động. Biển Hà Tĩnh sẽ không bao giờ sạch lại nếu Formosa tiếp tục xả thải; và những ô nhiễm môi trường ở Bình Thuận sẽ không thể nào ngăn lại nếu dư luận lặng im.
Phía sau giấc mơ cần có những nghĩ suy của hành động. Nền dân chủ và sự thịnh vượng của người Mỹ ngày hôm nay không phải là ước mơ của một bà tiên phút chốc biến thành hiện thực. Nó là kết quả của một quá trình đấu tranh, đóng góp và xây dựng của nhiều thế hệ người Mỹ.
Những sự đóng góp đó đặt nền tảng trên một xã hội dân chủ, xã hội mà ở đó những người lãnh đạo được bầu chọn tự do, công bằng, và minh bạch. Và vì vậy mà những lãnh đạo được chọn ra để phục vụ người dân, đem lại sự phồn vinh cho đất nước, đúng với khẩu hiệu: «của dân, do dân, và vì dân».
Nhìn người Mỹ để thấy rằng chỉ khi Việt Nam có được một cuộc bầu cử tự do và công bằng thì những lãnh đạo thực sự của dân mới được chọn, và những chính sách vì dân mới được thực thi.
Và để có được một cuộc bầu cử tự do ở Việt Nam trong những năm sắp tới, những người hiếm hoi còn quan tâm đến vận mệnh Việt Nam hôm nay hãy chung tay thức tỉnh người dân và chính quyền rằng chúng tôi muốn có một cuộc bầu cử tự do nhằm chọn ra những người lãnh đạo dẫn dắt đất nước mình.
OL, 10.11.2016
Xem chuyện xứ người để rồi sau những thời khắc sôi động, quay trở lại đối diện với thực trạng của quê mình. Cũng bởi người mình đôi khi dùng những tiêu chuẩn chẳng giống ai. Như những người lính Việt Nam Cộng Hòa năm xưa mơ giấc mơ của cuộc nội chiến Mỹ rằng khi buông súng sẽ được kẻ thù của mình xem như đồng bào, trân trọng và hòa giải. Niềm tin đem gửi đi để rồi nhận lại những tù đày, bỏ đói, giết chóc, và hạ nhục. Như những người lính miền Bắc mơ giấc mơ giải phóng miền Nam khỏi áp bức của đế quốc Mỹ để rồi sau đó lại ngậm ngùi chính mình là người được giải phóng. Như những thanh niên và trí thức thiên tả nhiệt tình mơ giấc mơ xã hội chủ nghĩa nơi mọi người ai cũng công bằng, làm theo năng lực hưởng theo nhu cầu để rồi vỡ mộng ra rằng nền kinh tế chỉ đủ cung cấp rau muống cho nhân dân và ước mơ rằng mỗi người mỗi ngày được thêm một thìa mỡ để có thể chiên rau. Những ước mơ cao đẹp và những thực tại đói hèn.
Việt Nam hôm nay đã tiến một bước xa hơn, một cách trung bình người dân không còn mơ giấc mơ thìa mỡ như những năm nào. Nhưng còn đó những giấc mơ khác, mơ người Việt Nam một ngày nào đó ra xứ người cũng tự hào vì sự giàu có và văn minh của quê hương, và vì sự đóng góp của quê nhà cho hòa bình và phát triển của thế giới.
Đó là những giấc mơ chung, mơ lớn. Những giấc mơ nhỏ hơn của những con người ở phía dưới của xã hội đôi khi chỉ đơn giản là được bình yên sống vừa đủ với những lo toan. Với những ngư dân ở Hà Tĩnh, Quảng Bình, nơi biển chết, giấc mơ đôi khi chỉ giản đơn là Formosa ngưng hoạt động và một ngày nào đó biển sạch lại. Với những ngư dân ở Cà Ná, Bình Thuận, đó cũng chỉ là giấc mơ biển được giữ sạch để họ sống cuộc đời bình yên với biển cả như bao thế hệ cha ông.
Những ước mơ, dù nhỏ nhoi, sẽ chỉ là những mơ ước nếu không ai hành động. Biển Hà Tĩnh sẽ không bao giờ sạch lại nếu Formosa tiếp tục xả thải; và những ô nhiễm môi trường ở Bình Thuận sẽ không thể nào ngăn lại nếu dư luận lặng im.
Phía sau giấc mơ cần có những nghĩ suy của hành động. Nền dân chủ và sự thịnh vượng của người Mỹ ngày hôm nay không phải là ước mơ của một bà tiên phút chốc biến thành hiện thực. Nó là kết quả của một quá trình đấu tranh, đóng góp và xây dựng của nhiều thế hệ người Mỹ.
Những sự đóng góp đó đặt nền tảng trên một xã hội dân chủ, xã hội mà ở đó những người lãnh đạo được bầu chọn tự do, công bằng, và minh bạch. Và vì vậy mà những lãnh đạo được chọn ra để phục vụ người dân, đem lại sự phồn vinh cho đất nước, đúng với khẩu hiệu: «của dân, do dân, và vì dân».
Nhìn người Mỹ để thấy rằng chỉ khi Việt Nam có được một cuộc bầu cử tự do và công bằng thì những lãnh đạo thực sự của dân mới được chọn, và những chính sách vì dân mới được thực thi.
Và để có được một cuộc bầu cử tự do ở Việt Nam trong những năm sắp tới, những người hiếm hoi còn quan tâm đến vận mệnh Việt Nam hôm nay hãy chung tay thức tỉnh người dân và chính quyền rằng chúng tôi muốn có một cuộc bầu cử tự do nhằm chọn ra những người lãnh đạo dẫn dắt đất nước mình.
OL, 10.11.2016